Ring ring
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

  Chàng hoàng tử trong giấc mơ


Phan_23

Tại phòng tập

Anh nói sao?? – Zita và Huan ngạc nhiên hỏi lại Tan sau khi nghe Tan nêu lên vấn đề

Câu hỏi chưa được trả lời hai anh chàng lại tiếp tục xôn xao :

Võ đường long gia thật sự đã hoạt động trở lại?? – Zita lên tiếng

Tên Long du côn đó trở về trường học rồi ?? – Huan cũng vậy

Vyl ngồi đó thấy bộ dạng của mọi người có vẻ rất ngạc nhiên toan đi chỗ khác cho đỡ ồn ào. Có nhất thiết phải tỏ ra ngạc nhiên và sốc vậy không?!

Cũng được hơn một năm rồi còn gì! À mà sao cậu im lặng thế Vyl? Không lẽ tên Long du côn đó lại thách đấu chúng ta à ?!

Zita và Huan như hai tên không biết gì cứ sốt sắng hết cả:

Vyl ! Cậu đã biết Kì Long về rồi sao??

Hai người sao có thể biết trước chúng ta được chứ !

Tan cũng sắp nổi điên vì Zita với Huan :

Im lặng

Quay sang Vyl nhẹ nhàng:

Thế nào??

( Bạn Rim phát hiện Tan mama thiên vị a @@~)

Vyl lắc đầu đáp:

Cậu ta không thách đấu

Chỉ sợ tên Long này trở lại trường lại như thời gian trước. Không một phút bình yên. Đừng nói là phòng tập mà cả phòng Hội trưởng CLB cậu ta cũng cho người tới đập ý chứ – Tan tiếp tục lên tiếng

Huan đập bàn phản đối :

Tên đó dám lộng hành nữa thì cho dù có bị đuổi học tôi cũng nhất định cho cậu ta bài học. Gì mà Võ đường Long gia. Hắn làm mất thanh danh võ đường đó lâu rồi! Còn dám huênh hoang sao??

Mấy đứa làm cái gì mà to tiếng rồi đập bàn đập ghế ngoài đó thế! – Tiếng thầy phụ trách ở phòng trong vọng ra

Không có gì thưa thầy !Chúng em đang dọn lại bàn ghế – Tan trả lời

Chap 38: Xóa bỏ hiểu lầm

Chủ đề bàn tán của học sinh Ko – san hôm nay là về Kì Long – con trai độc nhất của võ đường Long gia nổi tiếng nhất trong trường. Không chỉ vậy mẹ Kì Long còn là cô Hiệu phó hiền dịu nhất trong lịch sử các giáo viên cấp cao tại ngôi trường này

Đích thân cô San Hiệu trưởng đã cho lập võ đường ở ngay trong trường và cũng chính cô đã sẵn sàng đình chỉ học 1 năm cậu con trai của Long gia

Cũng không hiểu tại sao người điềm đạm và tâm huyết như cha của Kì Long và một người dịu dàng, ấm áp như mẹ của anh ta lại có đứa con trai du côn và tồi tệ như vậy!!

Được giải phóng khỏi Kì Long hơn 1 năm. . .mọi thứ yên bình hẳn

Giờ thì không biết ngày tháng đó có còn không khi mới trở lại anh ta đã đi thu nhận cả đám đàn em rồi ! Gặp Kì Long mọi người tránh như tránh tà. Cũng phải!! Người như anh ta không tránh đi thì e là không toàn thây trở về . . .

Họ luôn nhớ đến câu nói : Tôi muốn được là tôi toàn vẹn và tất cả học sinh nơi này tôn sùng câu nói đó. Đương nhiên không có những thành phần đình đám như Prince hay mấy đứa ngu ngơ mới chuyển về như Lin và Puny!

Trường Ko – san không lúc nào là thiếu chủ đề bàn tán. Có khi tới đây bàn chuyện không học hành gì cũng chẳng hết. Nói vậy nhưng cô Hiệu trưởng là người chơi ra chơi, học ra học. Ai cũng biết cô đầu tư cho các buổi thực tế, dã ngoại, thực hành rất nhiều. Nhưng bên cạnh đó học hành vẫn là mục đích lớn nhất mà trường hướng tới. Vì thế, bàn tán là một chuyện học hành vẫn cứ diễn ra

Long du côn đã được đi học lại rồi sao? – Gum lên tiếng

Giang lớp trưởng tiếp tục chủ đề:

Đúng thế! Vừa nãy tớ gặp hắn. Sau 1 năm mà vẫn bộ dạng ngạo nghễ, du côn như trước. Nhưng mà có vẻ đã thuần hóa đi nhiều rồi

Mấy đứa bà tám cũng sôi nổi:

1 năm có là gì! Đuổi hắn khỏi trường cũng không có gì là sai

Tớ sợ lại như trước mất. Đi đâu cũng chẳng dám

Rốt cuộc thì hắn có phải con đẻ của bác Kì và cô Hiền không vậy! Họ quá là khác biệt . Cũng may tớ còn là hàng xóm của bác ấy không thì không biết anh ta sẽ quá đáng tới mức nào

Câu chuyện có 10 phần thì 9 phần là kể tội Kì Long. Để bị ghét và nhắc tên với cái kiểu phẫn uất thế này có gì vui chứ? Nổi tiếng theo kiểu này chắc cũng đủ khiến anh ta hả hê rồi chăng?

Các cậu nói chuyện gì mà có vẻ hứng thú thế? – Lin đi tới đám đông đang thảo luận có vẻ say sưa

A! Lin cậu có biết võ đường Long gia không?

Võ đường Long gia? –  Lin hỏi lại

Ừ. Cậu chuyển về nên không biết cái tên Kì Long con của chủ võ đường này là tên đại du côn. Mẹ anh ta là cô Hiền bọn mình hay ca ngợi đó! Anh ta mới được trở về trường cách đây không lâu. Chắc lại chuẩn bị lộng hành rồi!!

Trời! Thật vậy sao?Ghê thế! Mà Puny đâu rồi nhỉ?? – Lin ngó quanh lớp một lượt mà chẳng thấy bóng dáng cô bạn đâu

Vừa nhắc tới Puny. Cô bé đang đi tới tay cầm một cái áo khoác đồng phục trông vẻ mặt rất mệt mỏi:

Cậu đi đâu nãy giờ thế?!! – Lin lên tiếng

Mà cái áo này là của ai?  – Gum hỏi

Vừa nãy đi dạo ở sau trường tớ đâm phải một người và còn làm đổ cả cốc nước cam vào người đó nữa. Trông mặt người đó có vẻ rất tức tối còn kêu tớ phải đền. Mà tớ thì lấy đâu tiền đền cả cái áo này của anh ta. Loại A đấy!

Rồi sao?? Anh ta ép cậu kiểu gì ?!! – Lin và cả Gum đều sốt sắng

Anh ta nói sẽ không tha cho tớ. Nhưng thôi. . .Vyl và anh ta quen nhau nên không sao cả. Mà tớ cảm giác hai người đó quen biết nhau là vì hiềm khích gì ấy

Sao?? Anh ta quen Vyl ư?? – Gum có chút nghi ngờ

WOW !! Xem ra anh Vyl của cậu quá nổi tiếng rồi ! Ngay cả người cậu vô tình đâm vào cũng quen nữa – Lin reo lên

Tên đó mặt mũi thế nào?? – Gum hỏi lại Puny

Anh ta cao, cũng ưa nhìn nhưng mặt lúc nào cũng nhăn nhó và đáng sợ. Đi sau còn 2 người suốt ngày gọi anh Long nữa. Có vẻ anh ta rất ngạc nhiên khi tớ không biết tới võ đường Long gia của nhà anh ta

Trời!! Cậu đụng phải Long du côn sao?? – Lin và Gum kêu lên miệng há hốc

Puny nhìn mặt hoảng hốt của 2 cô bạn vẫn tròn mắt vô tư:

Anh ta không làm gì cậu à?!! Có phải anh ta đưa cậu tới võ đường và bắt cậu im lặng không được cho ai biết không? Có phải còn lăng mạ, hành hạ cậu không? Có phải . . .

Gum !Tớ không sao mà !Anh ta có đáng sợ thật nhưng hình như bản tính cũng không quá ác đâu -Puny nắm tay Gum trấn an

Cậu phải cẩn thận !! Anh ta nổi tiếng là chuyên bắt nạt những ai dám chống lại anh ta. Hơn nữa, cậu còn làm bẩn cái áo đắt tiền này không dễ gì anh ta tha cho đâu

Nhưng ngay cả anh Vyl mà anh ta cũng quen sao?? – Lin hỏi Gum

Tất nhiên. Hai người họ từng đánh nhau mà! Thực ra Prince với võ đường Long gia có hiềm khích là do địa điểm ý mà! Phòng tập của Prince ở nơi lí tưởng để tập võ nên võ sinh ở võ đường muốn chuyển đổi địa điểm. Người đề bạt ý kiến đó là Kì Long. Anh ta nhất quyết đòi chuyển phòng tập. Thế nên 2 bên mới xảy ra đánh nhau. Không ngờ tên Long du côn bị học sinh tố cáo quá nhiều nên cô San đình chỉ học. Còn Prince bị phạt trực nhật phòng tập cả năm. Võ đường từ lúc đó đóng cửa suốt

Puny nghe Gum kể về quá khứ của 2 người. Cô đã không biết rằng Vyl từng đánh nhau .Dù cho anh làm vậy cũng là vì Prince nhưng dùng nắm đấm để giải quyết thì không nên chứ !

Anh Vyl giỏi thật đấy!Phải thế chứ! Để anh ta được theo ý mình thì lần sau chắc chắn sẽ còn quá đáng hơn. Cậu sướng nhất rồi còn gì. Anh ấy vừa đẹp trai, vừa nhảy giỏi, vừa nam tính lại còn thích cậu như thế ! – Lin ôm Puny tự hào

Nhưng đánh nhau đâu phải cách tốt để giải quyết vấn đề!

Với kẻ như thế Vyl đánh là đúng rồi. Cái này là việc làm đúng nhất mà tớ ngưỡng mộ anh ta!- Gum đáp

* * *

Minh Yên nghe tin Kì Long trở về trường cũng ngạc nhiên nhưng không liên quan tới mình nên tốt nhất tránh đi thì hơn. Vyl vào lớp với vẻ không vui , Minh Yên quyết định lên tiếng :

Không phải cậu vì tên đó mà ủ rũ đấy chứ?!!

Vyl phản bác. Thật sự nghe mấy lời khích bác của kẻ ngồi trên này làm anh không thể không đối đáp :

Bộ dạng đó để nói về cậu ta thì hơn

Không lẽ là vì Puny giận cậu chứ?!

Con bé đó dám giận tôi sao?

Haha. Xem như cậu tài năng.Nhưng đừng có mà bắt nạt em tôi .Chuyển qua chuyện của cậu. Nếu Kì Long thật sự thách đấu cậu có chấp nhận ?!

Nếu cậu ta dám đụng đến con bé thì sẽ còn hơn lần trước !Cậu biết thì nên tránh xa người của tôi ra biết chưa hả? – Giọng anh trở nên thật nặng

Tôi sao có thể để em gái yêu 1 tên giỏi đánh đấm đây – Minh Yên chẹp miệng

Cái gì??

Puny nhận tôi làm anh trai cậu không biết gì sao?

Vyl thấy vui hẳn ra. Trong lòng anh như vừa chút bỏ được một điều gì nặng nề lắm vậy. Thế mà khi ấy anh còn nghi ngờ lung tung đủ thứ! Nếu cô bé đã chủ động nhận Minh Yên là anh trai chắc chắn là hoàn toàn không có tình cảm gì với cậu ta. Khuôn mặt của Vyl lúc này phải được thể hiện là đắc chí và phấn khích. May mà còn giữ được vẻ mặt điềm tĩnh dù đang cố gắng nén cười.

Con bé vốn đâu có bao giờ nhắc tới cậu – Vyl đáp lại bằng sự phũ phàng

Minh Yên sốc. Ít nhất dù chỉ một lần cũng nên nhắc tới người anh trai này chứ!

Minh Yên cười khổ :

Coi như tôi chưa nghe gì từ cậu

* * *

Vẫn là buổi sáng trong lành với những cơn gió nhè nhẹ lan tỏa vào từng kẽ lá ở sân trường, mát lạnh thoáng qua gương mặt đang lo sợ của Puny .Tình hình là cô bé đã giặt sạch áo khoác đồng phục của Kì Long và hôm nay là ngày trả áo

Ai cũng biết tới anh ta với sự kinh hãi không hề nhẹ !Đặc biệt là khi phải bước chân tới võ đường nhà anh ta thì mọi thứ còn khủng khiếp hơn là gặp anh ta ở ngay lớp học

Anh ta là kẻ đến mặt mũi thế nào cô chủ nhiệm cũng còn chưa chắc nhớ. Cơ bản là vì anh ta chẳng bao giờ tới lớp toàn tụi em thay nhau điểm danh. Chẳng còn biết đâu mới là Kì Long. Chỉ nghe danh tiếng của Kì Long thôi đã không ai muốn đụng tới. Cũng chính vì thế cảm giác bị xa lánh khiến anh ta khó chịu phải đấm đá cho vui tay, vui chân và vui cả cái tâm hồn trống rỗng của mình…

Cô thoáng nghĩ tới Vyl. Có nên nói với anh để đi cùng không?!Nhưng có mỗi việc này mà nhờ anh ta thì có phải quá phiền không?! Cô gây phiền phức cho anh nhiều lần quá rồi!

Vyl cũng chưa tới .Cô đành đi mình vì lúc này thực sự thì trường khá là vắng. Lượt học sinh tới muộn là vô cùng nhiều !Trời lạnh có khác, ai cũng thi nhau xem ai ngủ lâu hơn

Cô bé ngược đời hôm nay lại dậy sớm !Vốn là đứa vô tư, hồn nhiên và ngốc nghếch nên cô cứ phải đi luôn mới chịu vì cô chẳng muốn cầm cái áo Kì Long thêm một giây phút nào

Bước tới võ đường, cô bị choáng ngợp bở sự rộng lớn và uy phong của nó -một nơi đáng tập luyện võ học.Trong lúc say sưa với vẻ đẹp của nơi này thì ở gần đó có tiếng quát mắng. Không cần phải nhìn kĩ thì cũng đoán được là của tên Long du côn rồi!

Puny bước lại gần dù cô cảm thấy sợ hình ảnh và lời nói của anh ta nhưng cho dù là thế cô nhìn thấy người ta bị bắt nạt vậy là máu nóng lại nổi lên!

Kì Long bỗng thấy rùng mình. Anh khẽ lướt mắt qua mới nhận ra có một cô bé đang ngắm nhìn anh dù… chỉ là ánh nhìn hằn học! Đôi mắt sắc lạnh của anh nhìn cô lại trở thành một cái nhìn đầy sự thích thú và… quan tâm.

Chap 39: Đụng độ du côn

Dù rất muốn để cô thấy rằng anh không quá tệ như cô vẫn thấy nhưng bản chất không thể cứ che đậy mà được. Kì Long vẫn hạch sách tiếp:

Tụi mày làm gì để ông già biết thế hả? Đưa thằng đó đến và dạy bảo lại ! Đem đến ngay lập tức nếu muốn sống !!

Dạ dạ thưa anh Long ! Tụi em đi ngay !!

Nói với thằng đó rằng từ mai nó sẽ không học ở đây nữa

Nhưng mà nhỡ nó hỏi tại sao thì tụi em nói thế nào??

Lũ đần độn. Vì tao thấy chướng mắt ! – Kì Long dùng tay đập vào cái đầu ngốc của cả hai tên đàn em

Sự bực bội giờ đây lại chuyển sang với đám người giúp việc:

Còn lũ chúng mày nữa! Từ bao giờ kẻ phục vụ lại dám đứng nghe chuyện!! Đi quét dọn mau !!

Dạ thưa anh !!

Kì Long nhìn về phía một cô bé đang nhàn hạ ngồi trên ghế ngây ngô nhìn anh:

Con bé kia sao không làm việc mà lại ngồi đó!! Muốn thay thế vị trí của tôi?

Một phụ nữ vội vã cúi đầu:

Xin lỗi cậu chủ! Con bé vừa mới bị ngã nên không dọn dẹp được. Tôi mới cho con bé ngồi ở đó !

Không giải thích. Cầm tiền đưa cho bà ta !! Từ hôm nay 2 mẹ con bà không cần làm việc ở đây – Kì Long hất mắt kêu đám đàn em

Cậu chủ!! Tôi xin cậu!! Nhà tôi chỉ có 2 mẹ con may mà được cha cậu cưu mang cho 1 công việc. Nếu cậu đuổi chúng tôi đi mẹ con tôi chết mất!! – Người phụ đó nước mắt giàn dụa cúi người cầu xin

Không phải việc của tôi. Còn đứng đó. Mau đưa tiền rồi đuổi đi – Kì Long vẫn lạnh tanh

Anh đang làm cái gì thế hả? – Puny nãy giờ đã không thể nhịn thêm nữa

Kì Long ho khan rồi đuổi hết đàn em ra chỗ khác. Hình tượng du côn trong anh càng sâu sắc với cô bé.Một thiếu gia chỉ biết tới việc bắt nạt người khác làm thú vui của bản thân ! Không đáng ghét hay sao???

Em tới rồi sao? Tôi chờ em muốn điên rồi !! – Kì Long đổi giọng

Puny không còn hứng thú gì mà nghe anh ta nói chuyện. Giờ trong lòng cô bé chỉ có tức giận

Anh nhìn 2 mẹ con bác ấy như vậy, nghe hoàn cảnh gia đình bác ấy như vậy mà sẵn sàng đuổi việc chỉ vì con bác ấy bị đau chân không thể làm việc sao? Đuổi học chỉ vì chướng mắt sao?? Thật sự, anh có phải là người được dạy dỗ ở võ đường danh tiếng hay không??

Kì Long cười khểnh. Lại lần nữa cô bé nói với anh nhiều như vậy và cũng chỉ là vài câu uất ức được phát ra.

Cô đỡ 2 mẹ con đang khẩn khoản cầu xin kẻ vô tình kia :

Bác và em đứng lên đi ! Em đang đau chân ngồi xuống sẽ đỡ đau!! – Puny cười thân thiện với cả hai

Cảm ơn chị. Em không sao đâu

Cảm ơn cháu!! Nhưng cháu giúp bác bằng cách mắng cậu chủ thế này e là chỉ khiến cậu ấy tức giận mà gây chuyện !!

Bác cứ đưa em ngồi xuống kia đi. Cháu sẽ lấy lại công bằng cho bác mà!!

Vậy nhờ cháu !!

Bất ngờ Kì Long lên tiếng :

Vừa tốt bụng, vừa dễ thương,vừa ngoan ngoãn, vừa đặc biệt.Tôi không muốn tin rằng em đã là người của tên Vyl đó !

Anh thôi đi. Tôi không muốn đùa cợt. Trước khi tới đây tôi chỉ đơn giản muốn trả anh áo và đi về. Nhưng chính vì nhìn thấy tận mắt nên không thể đứng nhìn anh bắt nạt những người vô tội được

Vậy ra nhờ thế mà tôi được ngắm em nhiều hơn sao?? – Kì Long đưa tay định chạm lên khuôn mặt đã đỏ lên vì tức giận

Cô bé ngay sau đó gạt phăng tay anh ta không chút do dự, cô tiếp:

Tại sao anh có thể dùng những lời lẽ đó với tôi trong khi với những người đáng để nói như vậy anh lại độc ác thế?! Coi như tôi xin anh tha ấy người đó

Với em những lời đó nên dành cho những kẻ này sao?? – Kì Long ném cho đám người giúp việc một cái nhìn khinh thường

Họ chăm sóc anh như vậy anh còn hắt hủi đi. Có lẽ với anh họ đơn giản chỉ là người giúp việc thân phận hèn kém nhưng anh biết không. Họ rất vất vả với công việc vì lo cho gia đình họ. Nhưng dù lo cho già đình thì vẫn phải chăm sóc anh. Trong lòng họ có khi coi anh như con vậy đấy! Anh thật là tệ… – Puny giọng đều đều

Cô thoáng nghĩ tới bà quản gia và anh quản lí Ryo nhà Vyl. Hai người họ tuy là người làm thôi nhưng đối xử với Vyl rất tốt. Thật vui vì anh cũng quý mến và yêu thương họ. Còn cái kẻ trước mặt cô thì. . . một tên tệ hại. Lúc trước cô thấy Vyl là một tên xấu xa, độc ác nhưng giờ còn có người còn đáng ghét hơn cả anh ta!

Vậy cảm ơn mấy người ! – Kì Long quay sang nói với mấy mấy người giúp việc

Rồi hướng về phía cô bé nhẹ giọng:

Được chưa vậy !

Cô nhìn gương mặt Kì Long tỏ vẻ khó ưa với những người làm vô tội không hề gây tổn hại tới bản thân anh ta thì không thể chấp nhận. Ngay cả lời cảm ơn chẳng qua là châm chọc. Chẳng muốn đôi co quá nhiều cô tiếp tục :

Nếu đã cảm ơn thì tôi nghĩ anh nên tha cho họ

Tôi sẽ tha cho họ nếu em ở đây và ăn cùng tôi

Sao??

Tụi mày đưa tiền và đuổi . . .

Khoan – cô ngăn anh ta lại

Sau đó là cái gật đầu miễn cưỡng. Ăn với kẻ mình không ưa thì quả là sự đối xử độc ác với đồ ăn

Đưa 2 mẹ con họ vào trong kia. À, gọi bác sĩ tới băng chân cho con bé !Không được sự cho phép của tôi không ai được bước chân vào đây !!

Vâng thưa anh Long !- Đám đàn em cúi đầu

Puny ngồi trước bữa ăn thịnh soạn. Dù lí trí có căm ghét tới đâu thì đồ ăn là thứ bảo bối đáng yêu của cô bé !! Đồ ăn không có lỗi và thế là cô ăn ngon lành

( Dễ dụ vậy trời ~.~ )

Ngay cả ăn cũng đáng yêu ! – Kì Long ngồi chống cằm nhìn Puny

Rồi Kì Long bất giác cầm cốc nước cam mà Puny đang uống dở lên miệng. Anh ta đã quên bẵng đi là mình dị ứng với nước cam

Này. . . Anh có biết đó là cốc nước của tôi không?? – Puny ngập ngừng đáp

Thì có sao???

Ai cho anh uống thế hả? Anh có biết uống chung thế là . . . hôn gián tiếp không vậy???

Kì Long nhìn Puny đang đỏ bừng mặt. Anh càng thích thú hơn

Vậy sao? Tôi thích hôn trực tiếp hơn. Em muốn thử không?

. . . K-Không

Biểu hiện ngại ngùng đó có phải em chưa từng hôn không? – Kì Long tiếp

Phải! Cô lẽ ra đã giữ được nụ hôn đầu cho Hoàng Tử của cô mà giờ bị Vyl cướp mất tiêu rồi! Anh ta thậm chí còn cướp đi cả nụ hôn thứ 3 của cô! Tệ thật! Nghĩ tới đây mặt cô nóng hơn nãy. Lần đó là anh ta vì tức giận nên làm vậy thật sao?! Ngoài cái đó liệu có một chút gì là ý khác dù chỉ một chút…

Tôi hôn em nhé?! – Kì Long đột nhiên ghì sát mặt cô

Anh ta nói cái quái gì vậy? Cô hơi giật mình nhưng cố gắng bình tĩnh đáp:

N-N-Nụ hôn đầu nên dành cho người anh yêu

Kì Long bật cười. Thậm chí anh ta cười như chưa bao giờ được cười. Cô rất ngạc nhiên. Lời nói đó buồn cười tới vậy à hay là cô nghiêm túc quá!

Em ngốc thật! Tôi với ai cũng chỉ là đùa vui chán thì bỏ. Có gì là tình yêu? Thật vớ vẩn. Mấy loại con gái đó tôi không thể gặp quá 1 ngày. Em đừng tỏ ra ngây thơ hay thuần khiết nữa. Tôi còn chưa rõ hết mấy người sao?

Thì ra anh ta là loại người đó. Cô cười nhạt một cái. Anh ta vốn dĩ không hiểu tình yêu. Mà người như vậy làm sao hiểu cho được. Sao cô chỉ gặp kẻ ngốc như vậy chứ!

Vậy anh hôn họ là vì điều gì? – Cô thắc mắc

. . . Cảm xúc nhất thời – Kì Long mơ hồ đáp

Anh bất chợt nhớ đến ngày hôm đó. Bố anh đã rất nặng lời vì anh gây họa quá nhiều lần. Đó là lần đầu tiên anh tìm đến rượu. Có thể anh vẫn hay đi bắt nạt người khác nhưng rượu thì chưa từng đụng đến! Tâm hồn anh trống rỗng và đôi chân anh vô định đi về phía phòng y tế. Nơi đó không ngày nào anh không qua! Vẫn hình bóng ấy, vẫn là nụ cười ấy, vẫn là ánh mắt hiền từ chiếu rọi vào trái tim anh! Một chị y tế xinh đẹp!

Chị ấy vẫn luôn xinh đẹp như vậy mà anh chưa từng để ý! Rồi khi thấy chị ấy tận tình chăm sóc mấy thằng nhóc lớp dưới cố tình bị thương kia, anh giận. Tất cả đám đó nghe tiếng la của anh đều sợ hãi chạy biến hết! Chị y tế nhìn về hướng của anh chẹp miệng. Chị quen với anh là kẻ như vậy rồi! Chị thật dễ mến!

Không để ý tới biểu hiện và ánh nhìn kì lạ của anh. Chị vẫn say sưa với việc lau chùi lại đồ dùng y tế. Nhìn chị mặc áo blouse trắng, mái tóc xoăn nhẹ rủ xuống bờ vai quyến rũ, khuôn mặt thanh tú đang mải mê với công việc, bàn tay thon thả đang mải miết lau chùi , đôi môi lúc nào cũng nở nụ cười ấm áp… Tất cả như đốt cháy mọi giác quan của anh, thiêu rụi lí trí của anh!

Anh lại gần, vòng tay qua eo của chị. Mùi hương từ làn tóc mềm ấy hấp dẫn anh. Chị quay người lại hơi giật mình và tay đẩy nhẹ anh trong đôi mắt có sự ngạc nhiên rất lớn! Nhưng giờ cử chỉ ấy, ánh mắt ấy làm anh càng muốn ôm lấy chị

Và anh cúi đầu hôn lên môi chị. Đó… là nụ hôn đầu của cả hai! Lúc đầu chị phản kháng nhưng rồi chị im lặng để anh làm như thế! Có lẽ chị biết anh với ai cũng chỉ bộc phát như vậy nhưng chị không nói gì, không trách cứ cũng không làm anh khó xử

Chị vẫn là chị y tế hay băng vết thương cho anh. Vẫn hay nói chuyện và trêu đùa với anh những câu rất dễ thương! Và … hai người vẫn trò chuyện như chưa từng có sự việc ngày hôm đó! Nhưng cảm giác khi ấy…rất khó tả… đến giờ nhớ lại anh vẫn thấy nó thật kì lạ

Kì Long không để ý đến cốc nước cam lại tiếp tục uống. . . Cho tới khi đám đàn em chạy tới hốt hoảng. May mà đám đó ra ngoài nhưng quên đem theo điện thoại để chơi game cho đỡ chán nên quay lại lấy và kịp thời nhắc nhở

Anh Long!! Anh bị dị ứng nước cam mà

. . .


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33
Phan_34
Phan_35
Phan_36
Phan_37
Phan_38
Phan_39
Phan_40
Phan_41 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .